PHẦN 1
CHƯƠNG 1.
Tôi đang chuẩn bị tỏ tình với crush Lâm Chi thì nghe tin cô ấy thích Diêm Yến.
Trong quán bar, tôi tức đến mức uống liền ba chai rượu vang đỏ.
Lại là thằng chó Diêm Yến!
Hồi cấp ba, tôi yêu thầm lớp trưởng suốt ba năm.
Kết quả Diêm Yến xuất hiện chen ngang phá rồi
Cậu ta ngày nào cũng cười nói với lớp trưởng, cùng đi học, cuối tuần còn đi học thêm cùng nhau, khiến tôi ghen đến đỏ mắt.
Nghe loáng thoáng đâu đấy hai người họ còn là thanh mai trúc mã.
Từ đó tôi coi Diêm Yến tình địch số một không thèm để vào mắt
Không chỉ trong tình yêu mà kể cả trong học tập, chúng tôi cũng là đối thủ không đội trời chung, tranh giành sứt đầu mẻ trán vị trí đầu bảng trong mọi môn học.
Nhưng thương thay cho số phận nghiệt ngã của tôi mãi mãi chỉ đứng hạng hai sau anh ta.
Đến ngày tốt nghiệp, lớp trưởng công khai tỏ tình với Diêm Yến.
Vậy mà cậu ta còn từ chối!
Tôi ghen tức lồng lộn.
Mối tình đầu của tôi cứ thế tan thành mây khói.
Lên đại học, tôi tưởng mình sẽ được cảm nhận thế nào là “mùa xuân tình ái”.
Tôi thầm thích hoa khôi Lâm Chi.
Kết quả thì sao? cô ấy lại thích thằng chó Diêm Yến!
Quả nhiên, Diêm Yến chính là tảng đá cản đường tình duyên của tôi.
Trong lúc say khướt, mơ mơ màng màng, tôi nhìn thấy một gương mặt vừa quen thuộc vừa đẹp trai rạng rỡ
Ngũ quan sắc nét, đôi mắt sáng như sao, lông mày kiếm, mũi cao cao, da trắng mịn.
Cậu ta cao 1m9, đứng giữa đám đông, đúng là “phong cảnh rực rỡ” nổi bật thu hút mọi ánh nhìn.
Khoan đã, đây chẳng phải Diêm Yến sao?
CHƯƠNG 2.
Lửa giận trong lòng tôi bốc lên ngùn ngụt – call me by fire
Đột nhiên, tôi nhớ ra một chuyện.
Tôi từng nghe tin đồn về Diêm Yến.
Cậu ta kì thị đồng
Nghe nói có một chàng trai tỏ tình với cậu ta, kết quả là Diêm Yến kinh tởm đến mức nôn mấy ngày liền.
Đúng là rượu vào gan cũng to.
Tôi say khướt, lảo đảo chạy đến trước mặt hắn
Cậu ta hơi nhíu mày, hơi ngạc nhiên: Quý Đình, cậu cũng ở đây sao? Đi Một mình sao?”
Tôi đứng không vững, thân hình lảo đảo.
Diêm Yến vội vàng đỡ eo tôi, nói: “Cậu say rồi, tôi đưa cậu về.”
À đúng rồi, cậu ta với tôi còn là bạn cùng phòng trong kí túc xá
Đúng là nghiệt duyên!
Dưới tác động của cồn, tôi nheo mắt nhìn hắn, đột nhiên nở nụ cười ranh mãnh, đưa tay nâng cằm hắn lên.
Mắt cậu ta lập tức mở to, thậm chí còn hơi né tránh.
“Sao thế?”
Bình thường, hắn luôn mang vẻ ngoài tao nhã, điềm đạm, chẳng bao giờ để lộ cảm xúc thật.
Nhưng lúc này, trong mắt cậu ta thoáng qua một tia bối rối.
Con quỷ nhỏ trong lòng tôi gào thét sung sướng.
Tôi cố ý ghé mặt sát hơn, “Tôi có một bí mật muốn nói với cậu!”
Mi mắt hắn khẽ run, giọng trầm trầm: “Cái quần què gì cơ?”
“Tôi… là gay!”
Diêm Yến sững sờ, vẻ mặt không tin nổi.
Xem đi kìa, hắn bị dọa sợ đến ngốc luôn rồi!
CHƯƠNG 3.
Tôi nhìn chằm chằm vào môi cậu ta, quyết định tung chiêu hiểm.
Đôi môi cậu ta đỏ mọng như cánh hoa hồng chưa hề tàn phai
Một thằng con trai mà môi sao lại… quyến rũ thế cơ chứ?
Không suy nghĩ nhiều lập tức hành động, “chụt” một cái, cắn mạnh lên môi cậu ta.
Mềm mềm.
Có vị cam!
Rồi tôi mất ý thức, ngất xỉu luôn.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy,đầu tôi đau như búa bổ.
Nhìn lên trần nhà ký túc, Ký ức tối qua ùa về như cơn sóng dữ cuộn trào
Kích thích vãi!
Say rượu xong, tôi giả gay, còn cắn môi cậu ta!
Mà điều thú vị nhất là, hắn – một người sợ đồng tính – lại bị tôi dọa đến đỏ mặt tía tai!
Tôi hỏi thằng bạn cùng phòng Ngô Địch xem tối qua thế nào.
Ngô Địch bảo, Diêm Yến đưa tôi về, sau đó ở trong phòng tắm suốt hai tiếng.
Tôi đoán cậu ta chắc kinh tởm đến mức nôn mửa, tắm rửa kì cọ rất lâu.
Cuối cùng tôi cũng đtrútược cơn giận.
Lúc này, cửa phòng bật mở.
Diêm Yến mặc áo khoác đen bước vào.
Ánh mắt cậu ta thoáng chút thiếu tự nhiên, đôi môi đỏ mọng có một vết rách nhỏ hiện rõ, cực kỳ nổi bật
CHƯƠNG 4.
Tôi đã chuẩn bị tinh thần, nếu cậu ta muốn đánh nhau, tôi sẵn sàng chơi tới bến với hắn luôn
Dù gì tôi cũng ghét cậu ta từ lâu rồi.
Nhưng không ngờ, Diêm Yến cầm sách, chẳng dám nhìn tôi thêm lần nào, vội vã rời đi, không cẩn thận còn va vào cửa.
Tôi “phì” một tiếng, không nhịn được cười.
Lần đầu tiên tôi thấy cậu ta từ một con người điềm tĩnh chín chắn mà hoảng loạn thế này.
Tôi như con mèo vớ được chuột, chỉ muốn trêu chọchắn bất cứ khi nào có cơ hội
Tối đó, cô quản lý ký túc thông báo sắp cắt nước.
Mà mấy đứa chúng tôi còn chưa kịp tắm.
Lúc này bạn cùng phòng Lục Phong đề nghị: “Hay là tắm chung từng đôi cho nhanh, tôi với Ngô Địch tắm cùng nhau.”
Thế là chỉ còn tôi và Diêm Yến.
Diêm Yến quay lưng về phía tôi, đôi tai đỏ như sắp nhỏ máu
Tôi nở nụ cười gian xảo, không do dự tuyên bố: “Tôi tắm chung với cậu.”
hắn ghét sờ mó chứ gì?
Tôi cứ sờ đấy!
Trong phòng tắm, Diêm Yến quay lưng lại, không dám nhìn tôi, giữ khoảng cách dán chặt vào tường
Mắt tôi lướt qua cơ bụng cậu ta, vô thức dừng lại vài giây
Đậu mòe, Tên này có tám múi luôn á? Còn có cả đường nhân ngư nữa!
Diêm Yến như cảm nhận được ánh nhìn tôi, vội lấy khăn che bụng.
Tôi cười khẩy, cầm khăn chà lưng tiến tới: “Diêm Yến, tôi kỳ lưng cho cậu nhé.”
Cơ thể cậu ta run lên, tai đỏ như sắp chảy máu: “Không… không cần đâu.”
Tôi tỏ vẻ quan tâm, đè vai hắn lại: “Đừng khách sáo, để tôi giúp cậu.”
“Quý Đình…đừng đùa nữa” Giọng cậu ta như đang kìm nén cảm xúc như con thú hoang sắp phá lồng xổng chuồng
CHƯƠNG 5.
Tôi giả vờ ngây thơ: “Tôi đùa cậu làm gì chứ, chỉ muốn giúp cậu thôi mà.”
Quả nhiên, chỉ vài giây ngắn ngủi, tai hắn đỏ bừng,quấn đại cái khăn tắm rồi chạy trối chết khỏi phòng tắm.
Tôi cười đắc ý, lại thắng thêm một ván!
Trong những ngày tháng tiếp theo, hễ có cơ hội, tôi lại tìm cách tiếp cận Diêm Yến.
Nhìn cậu ta tránh né, cố nhịn mà không được, tôi sướng rơn trong lòng.
Từ cấp ba đến đại học, bất kể lúc nào tôi cũng bị cậu ta đè đầu cưỡi cổ, giờ đây cũng dần dần tan biến
Mấy ngày sau tới buổi họp lớp cấp ba.
Ban đầu tôi không định đi, nhưng người tổ chức là thằng bạn thân Hạ Xuyên nên tôi cũng đồng ý.
Hắn vẫn như trước, tỏa sáng giữa đám đông, được bạn bè vây quanh như ngôi sao giữa bầu trời
Tôi ngồi tán gẫu với Hạ Xuyên.
“Cậu chẳng phải nói gần đây đang theo đuổi ai đó sao? Đã cưa đổ người ta chưa?” Hạ Xuyên hỏi.
Lần trước ăn cơm, tôi có nhắc thích một cô gái, nhưng không nói là ai.
Hạ Xuyên chưa biết tôi hễ thích ai là người đó lại thích Diêm Yến, sắp hắn ta bóp chết rồi.
Tôi ngượng ngùng: “Chưa…”
Tôi đâu dám nói crush của mình lại bị Diêm Yến cướp mất!
Để giữ thể diện, tôi thêm: “Nhanh thôi, sắp rồi.”
Hạ Xuyên cười gật đầu: “Ừ nhỉ, cậu đẹp trai thế mà.”
Cậu ấy tiếp tục hóng hớt: “Nhưng người cậu thích là ai? Tôi có biết không?”
Tôi đang định trả lời thì khóe mắt liếc thấy Diêm Yến đang nhìn tôi chẳm chẳm.
Hơ, hắn nhìn tôi làm gì vậy?
Nhưng khi tôi quay sang, hắn lại giật mình ngoảnh đi, tai đỏ bừng.