Chương 9
Mn đọc tại julycomic.com để ủng hộ nhà dịch Tịnh Thất Gái Hư nha.
Sáng sớm tỉnh dậy.
Tôi giật mình phát hiện mình đang bị Cố Dạ ôm chặt trong lòng.
Mà quan trọng nhất là…
Chiếc áo sơ mi trên người tôi đã không cánh mà bay.
Cái quái gì đang xảy ra?!
Mặt tôi đỏ bừng như sắp bốc cháy.
Hệ thống: 【Trần Trình, nửa đêm hôm qua tôi tận mắt nhìn thấy! Anh ta không chỉ lột đồ cậu, còn ôm chặt eo cậu, thậm chí còn nhìn chằm chằm vào chân cậu rất lâu!】
【Có lẽ Cố Dạ chỉ sợ cậu lạnh thôi ấy mà. Dù gì thì trong Chân Hoàn Truyện, Hoàn Hoàn và Quả Quận Vương cũng ôm nhau trong chùa Cam Lộ vì lạnh mà.】
Tôi cạn lời: 【Bớt xem phim lại giùm tôi cái!】
Tôi định ngồi dậy nhưng Cố Dạ siết tay ôm chặt hơn, giọng nói trầm khàn vang lên:
“Đừng cử động.”
Tôi không dám nhúc nhích nữa.
Tim đập như trống trận, bị tra tấn tinh thần suốt mấy phút.
Rồi Cố Dạ thản nhiên mở miệng:
“Tối qua cậu cứ kêu lạnh, còn rúc vào lòng tôi.”
Anh ta nói bằng giọng điệu nghiêm túc, như thể tất cả đều do tôi tự chuốc lấy.
Nếu không phải tôi tận mắt thấy hệ thống ghi chép lại sự thật, thì có khi tôi đã bị lừa rồi!
Nhưng đối diện với Cố Dạ, tôi nào dám phản bác.
Chỉ có thể nuốt cay đắng vào bụng, miễn cưỡng nói:
“Xin lỗi Cố tổng, lần sau tôi sẽ không như vậy nữa.”
Nhưng trong lòng tôi gào thét:
LẦN SAU TÔI TUYỆT ĐỐI KHÔNG NGỦ CHUNG GIƯỜNG VỚI ANH NỮA!!