Chương 5
Mn đọc tại julycomic.com để ủng hộ nhà dịch Tịnh Thất Gái Hư nha.
Khi Lâm Sơ xuất hiện tại bữa tiệc…
Tôi đang tận hưởng một ly rượu vang đắt đỏ – loại mà ngoài đời tôi chẳng nỡ mua.
Lâm Sơ đưa tay lấy đi ly rượu trong tay tôi:
“Sao dạo này không đến biệt thự nữa?”
“Anh không đến, tôi chẳng có ai giúp bôi thuốc.”
Tôi đảo mắt nhìn xung quanh, xác nhận Cố Dạ không có mặt.
Bấy giờ mới lườm Lâm Sơ một cái:
“Cố tổng không đến sao?”
Dựa vào tính cách của Cố Dạ, đáng lẽ anh ta sẽ không bao giờ bỏ mặc Lâm Sơ mới phải.
Lâm Sơ khẽ cười: “Đương nhiên là không bằng anh rồi.”
Tôi mặt đỏ bừng.
“Hai người đang làm gì?”
Giọng nói lạnh lẽo vang lên.
Tôi giật mình quay lại.
Cố Dạ đứng cách đó không xa, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh băng, trông y như một ông chồng bắt gian tại trận.
Tôi vội lùi lại một bước.
Lâm Sơ mỉm cười, giọng điệu nhẹ bẫng: “Anh nhìn không ra sao?”
Tôi nhìn trái, nhìn phải.
Không khí sao lại lạnh như băng thế này?
Không phải lúc này hai người họ nên ôm nhau tình tứ à?
Hay là… Cố Dạ vẫn còn giận vụ bôi thuốc lần trước?
Tôi mượn hơi rượu, mở miệng dỗ dành:
“Cố tổng đừng giận, Lâm tiên sinh chỉ chào hỏi tôi một chút thôi mà.”
Cố Dạ lạnh lùng ra lệnh: “Lại đây.”
Tôi đẩy nhẹ Lâm Sơ: “Gọi cậu đấy.”
Lâm Sơ: “……”
Cho đến khi cổ tay tôi bị Cố Dạ nắm chặt.
Lực mạnh đến mức tôi bị kéo thẳng vào lòng anh ta.
Cố Dạ dứt khoát dẫn tôi rời khỏi bữa tiệc.
Tôi lập tức vươn tay phủi phẳng bộ vest bị tôi làm nhăn trên người anh ta, rồi nghiêm túc phân tích:
“Cố tổng, cho dù anh có giận cũng đừng lấy tôi ra làm công cụ chọc tức Lâm tiên sinh, khiến cậu ấy ghen được không?”
Nghĩ đến ánh mắt băng giá của Lâm Sơ khi nhìn tôi lúc nãy…
Tôi bất giác rùng mình một cái.
Trên đỉnh đầu, truyền đến một tiếng thở dài nhẹ.
Cố Dạ bóp nhẹ cằm tôi, cảnh cáo:
“Ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi.”