Chương 22
Mn đọc tại julycomic.com để ủng hộ nhà dịch Tịnh Thất Gái Hư nha.
Sau khi biết Lâm Sơ đến, Tống Minh Hàn chủ động mời cả ba chúng tôi đi ăn.
Lâm Sơ hờ hững liếc anh ta một cái, rồi thản nhiên gật đầu đồng ý.
Trong bữa ăn.
Lâm Sơ liên tục gắp đồ ăn cho tôi đến mức suýt nữa thì tự tay đút tôi ăn luôn.
Tống Minh Hàn ngồi bên cạnh trừng mắt:
“Cậu ta không có tay chắc? Sao cậu phải nịnh bợ vậy?”
Lâm Sơ lạnh nhạt nhìn anh ta, giọng điệu đầy dịu dàng:
“Trần Trình nói tay cậu ấy bị mỏi, tôi không nỡ để cậu ấy khó chịu.”
Cái vẻ dịu dàng nhỏ nhẹ này…
Giống hệt một cô dâu mới gả.
Tống Minh Hàn hừ lạnh, cạnh khóe:
“Ồ, thế sao cậu không hỏi xem tay cậu ta bị mỏi vì cái gì? Hôm tối qua—”
Tôi đỏ bừng mặt, đá thẳng vào chân anh ta dưới bàn.
Tống Minh Hàn câm nín ngay lập tức, chỉ lén nhìn Lâm Sơ với vẻ mặt đắc ý.
Lâm Sơ cụp mắt, nhẹ giọng nói:
“Trần Trình tốt như vậy… Tôi không tham lam muốn độc chiếm cậu ấy.”
“Chỉ cần Trần Trình vui vẻ là được.”
Hệ thống cảm thán: 【Lâm Sơ này sao trình độ cao quá vậy?! Ký chủ, trả lại cho tôi nhân vật thụ ngoan ngoãn mềm mại đi!】
Tôi lấy đâu ra mà trả?
Giờ mà không bị ba tên này xé xác ra đã là may lắm rồi.
Xem ra ở đây cũng không thể ở lâu nữa.
Nhưng Tống Minh Hàn vẫn chưa quay xong MV.
Lâm Sơ mới tiếp quản công ty, còn cả đống việc phải xử lý.
Tôi chỉ có thể…
Quay về nước trước.