PHẦN 8
35
【Phiên ngoại: Biên Từ】
Biên Từ thâm nhập vào nhà họ Văn bằng thân phận con trai của Văn Thanh Sơn – Văn Ứng Giác.
Toàn bộ kế hoạch này đều là tác phẩm của lão đường dây nằm vùng Giang Anh.
Giang Anh là một trong những người đầu tiên được cài cắm vào tổ chức.
Ông là người tính toán cẩn trọng. Kế hoạch mà ông bày ra tầng tầng lớp lớp, phức tạp như một mê cung.
Chuyện năm đó, khi gia đình họ Giang “giả vờ” bắt cóc Biên Từ, thực chất cũng là một phần của ván cờ.
Tất cả nhằm đánh lừa Văn Thanh Sơn, tạo thời cơ thích hợp để thả Biên Từ dưới mí mắt hắn.
Sau đó, mới đủ thời gian cho Biên Từ chuẩn bị và chuyển thân phận.
Nhưng khi đã ở trong vũng bùn quá lâu, sẽ khó tránh khỏi những chuyện buộc phải làm.
Khi Biên Từ vừa mới đổi tên và khoác lên thân phận Văn Ứng Giác để trà trộn vào nhà họ Văn không bao lâu.
Văn Thanh Sơn đã bắt được một cảnh sát nằm vùng khác.
Hắn tra tấn người cảnh sát trẻ đến mức chỉ còn lại một hơi thở thoi thóp.
Rồi hắn đưa khẩu súng cho Giang Anh.
Văn Thanh Sơn muốn Giang Anh làm đao phủ cho cú bắn cuối cùng.
Lúc đó, Biên Từ đang ở bên cạnh Văn Thanh Sơn.
Cậu thấy Giang Anh ngậm điếu thuốc, mỉm cười nhận lấy khẩu súng rồi đáp:
“Cảm ơn đại ca đã tin tưởng.”
Tay Giang Anh rất vững. Một phát bắn vang lên. Máu và óc văng tung tóe.
Sau lần đó, Biên Từ mất ngủ liên tục suốt nửa tháng.
Mỗi lần nhắm mắt lại, cậu đều nhìn thấy gương mặt của người cảnh sát trẻ kia.
Giang Anh kéo cậu ra ngoài, nhắc nhở phải sớm điều chỉnh lại trạng thái.
Trên sườn dốc phủ đầy cỏ dại, mái tóc đã bạc trắng của ông lão đứng cạnh Biên Từ.
Trời chiều rực đỏ như máu. Ánh hoàng hôn khiến mắt cay xè.
“Người đi con đường này đều biết trước kết cục tệ nhất sẽ như thế nào.”
“Không được quên thân phận của cậu.”
“Nếu có một ngày nào đó, cậu phải nổ súng với tôi.”
“Nhớ cho kỹ, tay không được run.”
36
【Phiên ngoại: Biên Từ】
Ban đầu, Biên Từ đã nghĩ việc mình khoác lên thân phận Văn Ứng Giác là điên rồ lắm rồi.
Không ngờ lại còn có một sự điên rồ thứ hai.
Lại có một cảnh sát nằm vùng mới được cài vào.
Người đó đang mang gương mặt mà Biên Từ từng sở hữu.
Nhưng Văn Thanh Sơn bắt đầu nghi ngờ thân phận mới của Biên Từ.
Hắn ra lệnh tra tấn nghiêm ngặt để điều tra.
Trước khi hành hình bắt đầu, Biên Từ thực sự rất căng thẳng.
Cậu sợ người anh em kia chịu không nổi đòn tra tấn mà buột miệng nói sai.
Cũng sợ chính mình lỡ lời để lộ sơ hở.
Bởi vì những người đang bị tra khảo kia đều là kẻ đóng giả.
Đến khi Văn Thanh Sơn đích thân chỉ định cậu đưa ra câu hỏi cuối cùng, tim cậu gần như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Chi tiết về cái tên giả mà Giang Anh dùng – Chu Dũng – chính là do cậu đưa cho người đó.
May mắn thay, người anh em đang bị tra tấn kia đã đưa ra một câu trả lời không hoàn hảo nhưng đủ để qua mặt.
Chỉ đến lúc đó, Biên Từ mới thực sự thở phào.
Văn Thanh Sơn tạm thời buông lỏng nghi ngờ.
Còn cậu nhân cơ hội đó đưa người đóng giả kia vào sát bên mình.
Đây cũng là ý của tổ chức.
Thân phận của cậu quá quan trọng nên không thể để lộ ra trước.
Nhưng cậu cần cố gắng giữ người đồng đội đóng giả này lại dưới tay mình.
Còn về danh tính thật sự của người đóng giả kia, cậu dần nhận ra sau thời gian tiếp xúc, từ cách hút thuốc đến những hành động nhỏ quen thuộc.
Người ấy chính là người bạn thân thiết nhất, người gần gũi nhất với cậu.
Là Tạ Đào.
Rất lâu trước đây, hai người từng không rời nhau nửa bước.
Quan hệ thân mật ấy nảy mầm từ buổi chiều họ cùng hút thuốc trên sân thượng.
Thật ra còn sớm hơn nữa.
Hồi đó cậu còn chưa biết Tạ Đào là lớp trưởng. Thậm chí hai người vẫn chưa học cùng lớp.
Cậu vừa chuyển trường.
Bị đám đàn anh lớp trên chặn đánh trong hẻm tối.
Tạ Đào khi đó đi ngang qua, tay cầm viên gạch rồi lao vào cứu cậu.
Hai người dìu nhau ra đến đầu hẻm, đúng lúc đèn đường bật sáng.
“Ba mẹ tôi bảo phải làm thật nhiều việc tốt, giúp đỡ người yếu thế.”
“Tôi không nói là cậu yếu thế nhé, anh bạn à, đánh trả cũng được đấy.”
“Nhưng dù sao thì tôi vừa làm xong một việc tốt. Hòa nhé.”
Ánh đèn đường vàng dịu hắt xuống. Nụ cười lộ răng của thiếu niên ấy từ khoảnh khắc đó đã in sâu trong tim Biên Từ.
37
【Phiên ngoại: Biên Từ】
Văn Thanh Sơn đúng là một kẻ biến thái đến cùng cực.
Đây đã là lần thứ ba hắn mượn rượu để giở trò với Biên Từ.
Hắn vẫn nhớ mãi gương mặt của Tạ Đào.
Biên Từ lạnh mặt từ chối.
Văn Thanh Sơn liền cười mờ ám rồi hỏi:
“Sao thế? Cậu thích hắn à?”
Biên Từ hiểu rõ tính cách của Văn Thanh Sơn.
Hắn mà đã dính vào chuyện gì thì nhất định sẽ không dễ dàng buông tay.
Cậu đang suy nghĩ xem nên phản ứng thế nào cho hợp lý.
Văn Thanh Sơn lại bất ngờ nói một câu:
“Được thôi. Nếu cậu thật sự thích thì cứ giữ lấy.”
Biên Từ suy nghĩ rất lâu. Cậu liên tục phán đoán ý đồ thật sự sau câu nói đó.
Nhưng đúng là một cơ hội hiếm có.
Biên Từ vẫn luôn tìm cách để đẩy Tạ Đào lên vị trí cao hơn càng sớm càng tốt.
Trong thời gian ngắn mà có thể leo lên nhanh chóng lại không khiến Văn Thanh Sơn nghi ngờ thì dường như chỉ còn duy nhất một con đường.
Ban đầu Biên Từ chỉ định làm cho có lệ. Không ngờ lại thành thật.
Nhưng mọi chuyện sau đó lại diễn biến vượt khỏi dự tính của cậu.
Chuyến hàng từ đường biển của nhà họ Văn đã thật sự đến.
Cảnh cậu tự đạo diễn và dàn dựng tại hiện trường là để giữ Văn Dã ở lại trong nước, thuận tiện tiêu diệt toàn bộ nhà họ Văn về sau.
Ngay cả chuyện mất trí nhớ cũng là cậu giả vờ.
Trong căn nhà an toàn kia có một đường thông thẳng đến phòng mật của Văn Thanh Sơn, được trang bị hệ thống theo dõi thực tế.
Muốn diễn được trọn vẹn vở kịch đó, Biên Từ buộc phải giả vờ mất trí nhớ.
Thời điểm giao hàng quá cấp bách, Văn Thanh Sơn không thể tự mình đến căn nhà nằm sâu trong núi để kiểm tra.
Cuối cùng hắn chỉ đành để Văn Dã tạm thời tiếp quản.
Trong lúc nhà họ Văn bận rộn xử lý lô hàng đó, Biên Từ chỉ cần đóng kịch qua mặt Văn Thanh Sơn là đủ.
Chỉ là cậu không ngờ, Tạ Đào lại thật lòng với mình.