Chương 64.3
Nước súp ấm nóng chưa kịp tới miệng Kwon Se Hyuk là đã nhỏ giọt tong tong xuống bàn, tay cậu run dữ thần.
Ryu Jin giật lấy cái muỗng khỏi tay Kwon Se Hyuk, bỏ cơm vào tô súp rồi trộn đều lên, xong múc một muỗng bự đưa ra.
“Há miệng ra.”
“A, anh…”
“Há ra, cái đồ vô tích sự, ăn cũng không tự ăn được.”
“Đã làm thì ăn nói cho tử tế chút đi.”
Ryu Jin lườm nguýt Kwon Se Hyuk, thiệt là muốn…
“Trời ơi, Hoàng tử nhà ta yếu tới nỗi cái muỗng cũng không nhấc nổi nữa, rồi biết làm sao đây?”
“Gì vậy, đừng mà.”
“Tại tôi thiển cận quá, đồ ăn dân dã vầy sao mà hợp khẩu vị của Hoàng tử được chứ! Chuyện quan trọng tới vậy mà tôi lại không nghĩ tới! Mà thôi, Hoàng tử ăn một miếng đi nha? Hoàng tử không ăn là đầu tôi rớt mất.”
“Em đã nói là đừng mà!”
Kwon Se Hyuk vừa hé môi, là cậu nắm bắt thời cơ liền. Ryu Jin nhanh tay nhét muỗng vô miệng Kwon Se Hyuk.
Nè, đừng có mà ngậm miệng, ăn kèm này nữa.’
Kwon Se Hyuk ngoan ngoãn mà ngồi được đút cho ăn, rồi lại lẩm bẩm.
Nhiều quá à.’
Làm cho rồi còn than.’
Anh nói chuyện dịu dàng hơn chút không được hả? Người ta nói cái gì cũng nằm ở cách ăn nói, đã làm thì nói chuyện nhẹ nhàng chút đi…’