Chương 3
CHƯƠNG 3.
Kwak Hyun Woo chết rồi, đã 3 ngày kể từ buổi chất vấn. Jin Chiwoo, kẻ phải chịu trách nhiệm cho chuyện này đang phải vật lộn với đống báo cáo cả ngày.
“Rảnh không bạn tôi ơi”
Mặt anh ta hiện rõ 2 chữ “Giúp tao với” nhưng mà đã bị Shin Hae Beom tàn nhẫn phớt lờ.
“Tao đã bảo mày phải nhẹ nhàng với hắn mà.”
“Xương sườn của nó đã bị gãy trước khi đến đây và nó nhất quyết không mở mồm nói với tao, tao có thể làm gì khác à?”
Shin Hae Bom vừa cười khúc khích vừa xoay cây bút trên tay. Cậu ta chả lạ gì cái thái độ dễ mất bình tĩnh của bạn mình kể từ khi anh ta bỏ thuốc. Tôi chả quan tâm Jin Chi Woo đã ghi cái mẹ gì vào bản báo cáo, miễn là chúng tuân theo các điều khoản, Haebom định sẽ xử lí chúng thật nhẹ nhàng.
Sáng sớm nay, Ha Seungrok, thủ lĩnh của White Lion , đã gửi con trai của mình đến để lấy thi thể. Ha Shinsung, hắn chạy chiếc Cadillac màu đen.
Hắn biết mình phải nhanh chóng hoàn thành việc này. Shin Hae Bom chỉ lặng lẽ đứng nhìn Ha Shinsung nhanh nhẹn khiêng cái hộp đựng xác của Kwak Hyunwoo ở nhà xác ngầm. Dù đang ở cùng nhau, nhưng tuyệt nhiên không một ai hé môi nói với đối phương nửa lời, họ chỉ làm nhiệm vụ của mình, đó là quy tắc.
Shin Hae Bom châm một điếu thuốc. Như một con sư tử đã đứng rình mồi từ lâu, Ji Chi Woo lập tức hét lên khi thấy hàng động của bạn mình.
“Ê! thằng kia! tao bảo mày phải bỏ thuốc rồi mà?”
Đó là số phận của mấy kẻ thất bại trong việc giữ gìn sức khoẻ của mình đó, ở độ tuổi 33, Jin Chi Woo đã mắc: tiểu đường, cao huyết áp và thiếu máu. Tâm trạng của anh ta tệ cực, Shin Ha Beom dám cá cả tháng lương của mình rằng mấy căn bệnh này làm ảnh hưởng tới tâm trạng của anh ta khi tham gia phỏng vấn.
“Viết về tình trạng tinh thần và thể chất của bạn.”
“Mày tin nổi không?”
“Chỉ là làm theo thủ tục thôi, mày cứ làm đúng quy trình, điền đại vào ô trống được rồi, đừng có lãi nhãi nữa.”
Shin Ha Beom nghiêng đầu.
“Có tin tức gì về Jeong Ryujin không?”.
“Không có, mấy kẻ tình báo hiếm khi lộ mặt, có lẽ anh ta đang trốn vì vụ của Kwak Hyunwoo”
“Tiếc nhỉ.”
“Sao mày quan tâm tên đó vậy? Thích nó à?”
“…”
Shin Ha Beom nhìn chăm chú vào màn hình, trên màn hình, một bức ảnh của Jeong Ryujin đang có mặt tại hiện trường.
“Chiwoo, lại đây.”
“Sao?”
Bởi vì bức ảnh được chụp từ xa nên bức ảnh bị vỡ nét, nhưng Shin Ha Beom vẫn nhận ra được Ryujin nhờ vẻ ngoài nổi bật của anh ta. Ai cũng nhận ra rằng rất có thể anh ta có liên quan đến Ryu Yeonbi. Shin Ha Beom tìm kiếm 1 bức ảnh của Ryu Yeonbi và đặt nó sát với tấm hình chụp Jeong Ryujin.
Jin Chiwoo lẩm bẩm:
“Chết tiệt, như sinh đôi vậy.”
“Nhỉ?”
“Như từ một khuôn vậy, nếu Ryu Yeonbi là đàn ông, thì cô ta chính xác sẽ trông như thế này.”
Jin Chiwoo tặc lưỡi
“Nếu là tôi, tôi sẽ đi đập mặt xây lại, mặt mũi đâu mà làm anh trai của gã đàn bà bị khui chuyện ngoại tình cho cả nước nghe?”
“Khuôn mặt đẹp trai như vậy, sao có thể nói đập là đập được…”
“Nói thật đi, mày thích tên này đúng không, mày đang thấy hắn thú vị đúng không?”
Shin Ha Beom đẩy tay Jin Chi Woo ra khi anh ta vừa chọc vào hông anh ta vừa tra khảo.
“Mày không thể sống mai dân ẩn tích với khuôn mặt nổi bật thế này được, dù có thay tên đổi họ, người ta cuối cùng vẫn sẽ nhìn ra mày.”
Khói thuốc lá của Shin Ha Beom làm mờ màn hình.
“Tổ chức chắc chắn biết gì đó về Kwak Hyunwoo.”
“Nhỉ?”
“Họ đã đến lấy thi thể đi, bằng chứng quá thuyết phục.”
Jin Chi Woo nói với một tiếng thở dài.
“Trong sổ hộ khẩu chỉ ghi là anh ta có một người mẹ già, ai sẽ lo hậu sự cho anh ta?”.
“Mày lo vậy thì đi mà tổ chức đi.”
“Đệt mẹ cái thằng này.”
Ji Chang Woo ngay lập tức thay đổi thái độ, nói bằng tông giọng trêu chọc.
“Vậy ấn tượng của mày về Ha Shinsung là gì, một gã trai hư à?”
“Hắn ta trông chẳng đẹp trai như trong hình, chắc nó chỉ được cái ăn ảnh.”
“…”
“Sao?”
Biểu cảm của Jin Chi Woo trở nên kì lạ.
“Mà thôi bỏ qua đi, ai mà mày không thấy đẹp trai, nhìn vào gương rồi tự xử đi”
Jin Chi Woo quay người vào ghế, bắt chéo chân để lên bàn, Shin Hae Bom nhíu mày nhưng cũng không thèm nói, Jin Chi Woo thấy vậy liền cười toe tét, với tay mở hộc tủ ra rồi lấy 1 cây kẹo mút cho vào miệng.
“Nghi ngờ về gian lận quy mô lớn đã được đưa ra trong đợt tuyển dụng mở lần thứ 23 của Shinryongmun. Ngài Tổng thống đã hứa sẽ điều tra triệt để về nạn tham nhũng trong tuyển dụng tại các cơ quan công. Ngài cũng thề sẽ xử lý nghiêm khắc những người chịu trách nhiệm về các vụ gian lận tuyển dụng…”
Bỗng giọng nói rõ ràng của một phát thanh viên radio vang lên.
“Nghi ngờ về gian lận quy mô lớn đã được đưa ra trong đợt tuyển dụng mở lần thứ 23 của Shinryongmun. Ngài Tổng thống đã hứa sẽ điều tra triệt để về nạn tham nhũng trong tuyển dụng tại các cơ quan công. Ngài cũng thề sẽ xử lý nghiêm khắc những người chịu trách nhiệm về các vụ gian lận tuyển dụng…”
Ji Chi Woo ngay lập tức nhổ cây kẹo mút ra.
“Mẹ kiếp, chỉ biết chọn đồ ngon mà ăn.”
“Buồn cười thật đấy, mày nghĩ chuyện này sẽ sớm bị che lấp à?”
“Chắc vậy.”
“Tất cả những gì họ nói là “chúng tôi sẽ cố sửa, xin các công dân hãy tin tưởng những lãnh đạo vĩ đại của chúng ta””
“Shin, đừng có chế giễu họ! ghê tởm ghê.”
Shin Hae Bom vừa né cây kẹo mút bị ném tới vừa cười, trong lòng thầm nghĩ: “Đúng, đất nước của chúng ta tệ thật đấy.”