Chương 1
“… Do đó, bị cáo Ryu Yeon Bi phải chịu hình phạt tối cao trong hệ thống hình phạt hình sự của pháp luật, tuyên án tử hình.”
Cả phòng xử án liền nháo nhào cả lên. Tôi thì đã phải cố gắng giữ tâm thế vững vàng giữa loạt tiếng la hét của những người ủng hộ cho chị mình.
Phiên tòa kéo dài xuyên suốt bảy phiên. Suốt khoảng thời gian đó, chị tôi chẳng ngoảnh đầu lại nhìn một lần nào. Mặc cho những tiếng reo hò sôi sục và tràng pháo tay của những người ủng hộ vang lên như sấm dội mà làm rung chuyển cả phòng, thì chị vẫn giữ yên vẻ điềm tĩnh ấy, chẳng màng tới đấy có phải là dành cho mình hay không.
Bất chợt có người nắm lấy tay tôi, chính là con trai của Thư ký trưởng Kwak Jae Heon, hai hôm trước cậu ta vừa mới bị hành hình xong. Kwon Joo Hyuk đã hứa là sẽ cho em gái cậu ta được hưởng khoan hồng, thế nên cậu ta đã bước lên pháp trường để cứu lấy mạng sống của chị tôi.
Kwak Hyun Woo tức giận mà thốt lên:
“Chúng ta đã bị lừa rồi.”
Đôi mắt nâu, to lớn của cậu ngập tràn lệ, bỗng tôi gạt phăng tay cậu ta ra.
“Chị ơi!”
Tôi nhảy vụt qua lan can mà chạy tới chỗ của chị. Kwak Jaeheon đã vì chị mà đổ máu nơi đó, tôi không để cho chị một thân một mình bước tới đâu.
Bọn lính liền đỡ chị tôi dậy, hai bàn tay bị trói chặt của chị khẽ run lên.
“Chị ơi!”
Một tên lính cầm súng đã chặn đường tôi lại. Lúc hắn vung dùi cui, bỗng có tiếng gì đó vang lên như tiếng của trái dưa hấu bị nổ tung. Mãi sau tôi mới nhận ra, âm thanh ấy phát ra từ đầu của mình.
Mắt thì bị hoa, hai tay bị vặn ngược ra sau, một bên má cọ xát xuống mặt sàn lạnh lẽo.
“Thả ra, buông ra! Thả tôi ra, khốn kiếp!”
Một bàn tay lớn ấn mạnh vào sau đầu tôi. Tôi hết sức bình sinh mà giãy giụa, rồi cũng ngẩng lên được. Máu tươi chảy dọc xuống trán và sống mũi, vừa hé mở một bên mắt để nhìn về phía trước, thì chị tôi cũng đã biến đi mất.