Chương 10
Chương 10
Josh nhanh chóng chạy thẳng về phía hồ bơi ở đằng đó. Cậu lớn tiếng gọi nhưng không có chuyện gì xảy ra. Josh lại càng điên cuồng hét to lên nữa, bởi vì cậu tin rằng rất có thể Chase đã bất tỉnh.
Không có thời gian để suy nghĩ về những điều được ghi trong hợp đồng. Rất có thể khi làm sai cậu sẽ bị phạt. Vậy nhưng hoàn toàn không nghĩ đến mấy chuyện đó Josh đã nhanh chóng cử động cơ thể. Trước khi kịp cởi giày đã nhảy thẳng xuống nước gây ra tiếng động lớn.
Chỉ sau vài bước chân Josh đã ở giữa bể bơi nhanh chóng đuổi theo tên đàn ông đó. Dù vậy nhưng Chase vẫn không cử động.
Có lẽ anh ta đã đập đầu xuống sàn trong khi đang lặn. Cân nhắc tất cả các tình huống có thể xảy ra, cậu nhanh chóng đưa tay tóm lấy người đàn ông trước mặt. Dùng sức mạnh của mình cố gắng nắm đầu anh ta kéo ra khỏi nước.
Vậy nhưng đều không ngờ tới là Chase lại đột nhiên mở mắt. Bọn họ hoàn toàn không phòng bị mà bốn mắt nhìn nhau với sự ngơ ngác. Sau đó Josh liền cảm thấy vô cùng lúng túng.
Anh ta không chết đuối hả?
Bộ xử lý não trên đầu dường như đã đông cứng lại. Cậu cảm thấy bây giờ lẽ ra mình nên nằm dưới nước mới đúng, như thế chết phải dễ dàng hơn đấy.
Chase dường như không hề cảm thấy khó thở. Cánh tay bắt đầu cử động và thể hiện sự khó chịu của mình. Josh rơi vào hoảng sợ nhanh chóng để anh ta ngồi dậy.
“Xin lỗi.”
Sau lời xin lỗi vội vàng, Chase cũng im lặng không nói gì. Cậu nhìn chằm chằm về phía người đàn ông trước mặt với sự lúng túng, đưa tay xoa lấy mái tóc ướt của mình với sự gượng gạo. Hai người đứng trên mặt nước đưa mắt nhìn nhau. Dần dần bộ quần áo ướt lên người ngày càng trở nên nặng nề hơn. Josh nghĩ bản thân mình cần phải cố gắng rời khỏi đây càng sớm càng tốt mới đúng.
“Ừm, vậy thì tôi đi đây.”
Chase nở một nụ cười kỳ lạ. Cậu cũng không rõ đó là có ý gì nữa.
Cậu có thể đi được không? Josh đưa mắt nhìn về phía người đàn ông trước mặt với sự dò xét, người đàn ông kia chỉ từ từ mở miệng trả lời một cách thong thả.
“Cậu có nghĩ rằng lần này tôi thật sự chết không?”
“Không phải thế sao?”
Josh nhất thời không thể hiểu được rõ ý nghĩa của câu nói này liền lên tiếng hỏi lại. Đột nhiên Chase đưa tay hướng về phía trước.
Không có thời gian để hét lên, Josh trong chớp mắt đã bị người đàn ông đó dìm đầu thẳng xuống nước.
“…!”
Nước bắn tung tóe khắp nơi tạo ra một tiếng động lớn. Josh không kịp phản ứng đã nuốt mấy ngụm nước lớn. Cái nắng gay gắt của California chiếu thẳng xuống mặt nước khiến mắt cậu không thể phản ứng nổi. Nhưng đôi bàn tay từ trên cao của Chase lại càng dùng sức nhiều hơn nữa.
Cậu cao hơn mét tám và khá gầy, cơ thể mạnh mẽ với lượng cơ bắp vừa đủ nên từ “vạm vỡ” cũng không thật sự thích hợp khi dành cho cậu. Dáng người mảnh mai này vô cùng phù hợp với bộ trang phục vest thường ngày.
Còn người đàn ông trước mặt dù cao hơn nhưng khối lượng cơ bắp có vẻ ít hơn, thế thì sức mạnh khủng khiếp này là gì vậy chứ? Cậu cảm giác mình có thể chết dưới sức mạnh này, vậy nhưng dù vùng vẫy thế nào thì cũng không thể thoát khỏi nó được.
Josh nhanh chóng đưa tay về phía trước. Cậu cảm thấy nếu mình không nhanh chóng ra hiệu cho anh ta nhất định sẽ chết mất thôi. Cậu đang cố gắng chiến đấu để sống sót. Khi lượng oxy trong cơ thể ngày càng cạn kiệt, may mắn thay cánh tay cậu đã chạm tới Chase đứng trước mặt. Cậu nhanh chóng tóm lấy nó và dùng lực kéo nó ra.
“Fuha!”
Ngay sau khi được giải thoát ra khỏi sức mạnh to lớn từ đôi bàn tay của Chase, cậu nhanh chóng ngẩng đầu lên mặt nước. Với tốc độ chóng mặt mà vội vàng bỏ chạy khỏi nơi này, dù sao cũng không thể thư giãn ngồi đây chờ đợi anh ta được. Bởi vì không ai biết rằng anh ta có phát điên một lần nữa và tấn công cậu như thế không. Chase nhìn thấy cậu muốn chạy trốn liền đưa tay kéo cầu xuống nước một lần nữa. Trong chớp mắt đã túm lấy tóc và lôi thẳng xuống nước.
Josh cảm giác như hơi thở của mình đã dừng lại, phổi bị ép đến mức sưng tấy. Nỗi sợ chết tràn ngập trong tâm trí. Cậu đã cố gắng bỏ chạy nhưng Chase ở phía sau vẫn luôn tóm chặt và hoàn toàn không cho cậu cơ hội chạy trốn.
Nỗi sợ hãi khiến hơi thở của Josh ngày càng dồn dập hơn. Khi nhìn qua lớp nước xanh trong phía trên, vậy mà lại nhìn thấy Chase vẫn đang mỉm cười vui vẻ.
Cuối cùng Josh cũng nhận ra người đàn ông này đang thật sự muốn giết mình.
Đúng lúc này khuôn mặt đáng yêu của Pete lại hiện lên trước mắt như thể đang tiếp thêm cho cậu sức mạnh siêu phàm. Tất nhiên Chase sẽ không lùi bước. Anh ta cố gắng sử dụng sức mạnh của mình nắm chặt lấy cổ cậu mà không hề buông tay. Đúng lúc đó Josh lợi dụng khoảng cách anh ta buông lỏng cảnh giác mà ngồi thẳng dậy lao ra khỏi mặt nước.
Josh vẫn còn dưới nước. Nhưng nhờ có ánh nắng trên cao và làn nước trong vắt mà cậu có thể nhìn thấy hành động của tên kia một cách rõ ràng. Khoảnh khắc Chase tiến lại gần về phía này, Josh mang theo sự phòng bị nhanh chóng lùi về sau.
Đúng là một tên điên mà!
Cậu khá tự tin về khả năng bơi lội của mình. Vậy nên không chút do dự mà nhanh chóng lao thẳng về phía mép hồ bơi ở gần đó. Bản thân cuối cùng cũng thở phào được một tiếng rồi đặt tay lên sàn khẩn trương chạy khỏi chỗ này.
“Ưuuuuuuuuuuuuuu”
Cậu cảm thấy bản thân mình buồn nôn tới mức không thể đứng vững. Cơ thể dường như đã bị rút cạn sinh đợt. Cứ như thể cậu đã chết và hoàn toàn không thể tỉnh lại. Bản thân cứ hít lấy hít để sau đó trơ mắt nhìn về phía Chase đứng đằng sau. Anh ta hình như không có ý định đuổi theo cậu.
“Hừ.” Josh hừ lạnh một tiếng. Cơn buồn nôn trong cơ thể khiến cậu gần như không thể nói nên lời.
“Anh đang làm cái quái gì vậy hả? Chuyện này là sao, anh bị điên à?”
Chase đối mặt với tiếng hét giận dữ đó hoàn toàn không tức giận, ngược lại trên môi còn cười lớn.
“Cậu đã chạm vào cơ thể tôi mà không được cho phép.”
“…!”
Josh nghiến răng để kiềm chế cơn thịnh nộ sắp bùng phát trong cơ thể. Nắm đấm bất giác siết chặt trong không trung như muốn đánh thẳng về phía người đàn ông trước mặt.
“Tôi tưởng mình đã chết rồi đấy!”
Đối mặt với sự phản đối kịch liệt của Josh, Chase đứng ở đó dường như cảm thấy bản thân mình không hề làm gì sai cả.
“Tôi không hề yêu cầu giúp đỡ.”
Josh lúc này không thể chịu đựng được nữa tức giận hét lên.
“Chết tiệt, vậy cậu thuê vệ sĩ làm cái quái gì chứ hả? Cứ việc đi chết một mình đi, đồ điên!”
Mặc dù đang tức giận nhưng Chase vẫn cố gắng bình tĩnh. Những ngón tay thon dài xinh đẹp nhẹ nhàng lướt qua mái tóc ướt trên đầu nở một nụ cười kỳ lạ nhưng rất quyến rũ.
“Không dễ chết như thế đâu, kẻ gây rối như cậu có rất nhiều đấy.”
“Aha, vậy là anh thuê một người như tôi rồi muốn tôi không làm phiền anh hả?”
Trong khoảnh khắc khuôn mặt xinh đẹp của Chase liền khựng lại đôi phần. Nhưng Josh lại hoàn toàn không quan tâm tới mấy chuyện đó, cậu siết chặt nắm đấm đánh mạnh vào cái cây bên cạnh.
“Nếu cậu muốn chết thì tìm một nơi nào đó không có ai nhìn thấy ấy đồ ngu, chết ở đây thì ai cũng chứng kiến được cả!”
“Mẹ kiếp!” Josh không nhịn được chửi thề một lần nữa, sau đó mang theo sự tức giận quay người rời khỏi chỗ này. Giày cũng rơi xuống nước, tất ướt giẫm lên cỏ, không có thêm bất kỳ âm thanh nào từ phía sau. Cậu thật sự rất hiểu mấy trò điên rồ mà Chase làm, ngược lại còn cảm thấy vô cùng phấn khích.
Josh tiếp tục bước đi nghiến răng trong sự tức giận khó kiểm soát. Cậu nghĩ bây giờ mình hoàn toàn muốn được sang thế giới bên kia rồi đấy.
* * *
“Tôi đã bảo cậu đừng chạm vào anh ta cơ mà? Hãy tự mình chăm sóc bản thân đúng không?”
Sau khi Mark nhìn thấy Josh với cả người ướt sũng liền nổi cơn thịnh nộ, dù mang theo sự lo lắng nhưng giọng nói vẫn tràn đầy tức giận.
“Tôi không sao thật mà, cũng không bị thương ở đâu cả.”
Josh bình tĩnh gật đầu. Cậu đã uống nhiều nước đến mức bụng cồn cào đến phát điên. Isaac nhanh chóng đưa tới một cái thùng rác nhỏ để cậu dễ dàng nhổ nước trong bụng ra.
“Cảm ơn.”
Cậu dùng tay nhẹ nhàng lao khóe miệng của mình miễn cưỡng nói lời cảm ơn. Isaac mỉm cười trả lời “Không sao đâu.”, Seth mở miệng muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cuối cùng lại xoay người tìm một chiếc khăn tắm đem lại đưa cho cậu.
“Hợp đồng hình như không có điều khoản được phép hành hung vệ sĩ mà đúng không? Nhớ đâu thấy điều đó trong tờ giấy.”
Ngay cả khi có ai đó nói về chuyện này, Seth nhất định cũng sẽ mở đống hợp đồng kia ra đọc lại kỹ càng. Mấy người bọn họ sau đó lại đưa mắt nhìn về phía Mark đứng ở đó.
“Người ta nói xảy ra tai nạn trong khi làm việc chính là lỗi của mỗi người mà…”
“Khoan đã…”
Seth thở dài một tiếng, vậy có nghĩa là sự việc này cũng bao gồm trong mấy chữ tai nạn đó sao? Josh không quá hiểu rõ về chuyện đó, nhưng dù sao nếu đưa ra tòa thì luật sư bên phía Chase Miller cũng sẽ không bị đánh bại.
Lẽ ra ban đầu cậu không nên ký hợp đồng này.
Ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu mọi người thì Henry bên ngoài bước vào.
“Cậu làm gì để bản thân biến thành bộ dạng này hả?”
Không ai lên tiếng trả lời lại câu hỏi này, Henry cũng chỉ nở một nụ cười nhạt thản nhiên ngồi lên ghế.
“Ai cũng phải tự mình chăm sóc bản thân. Họ trả cho chúng ta rất nhiều tiền nên đó là lý do phải không?”
Lần này ánh mắt của bọn họ đều đổ dồn nhìn thẳng về phía Henry. Kỳ lạ thay tâm trạng của anh ta bây giờ dường như rất tốt. Isaac lặng lẽ lên tiếng hỏi.
“… Cậu thắng được tiền rồi hả?”
Henry nở một nụ cười vui vẻ lấy vài trăm đô từ túi áo sau ra rồi nói.
“Hôm nay có vài tờ tiền đã kẹt trong áo tôi đây này.”
“Ừm.”
Mark cố gắng ho mấy tiếng bình tĩnh lại bản thân. Sau khi tập trung lại trước mắt anh nói tiếp.
“Điều quan trọng đây này, mọi người tập trung nhé, về lịch trình của C.”
Bầu không khí trong chớp mắt trở nên nghiêm túc, mọi người đều im lặng. Mark nhìn xung quanh rồi nói tiếp.
“Chúng ta sẽ ra ngoài vào tuần tới.”
“Ra ngoài sao?”
Khi Seth hỏi lại câu này thì Mark dường như cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
“Ừ, đây không phải là lịch trình đột ngột đâu, nhưng chúng ta cần phải di chuyển để tìm trang phục phù hợp cho cậu ta. Họ nói có phim sắp ra mắt nên phải chú ý một chút.”
Josh ngồi một bên trong lòng nghĩ ngợi, cậu dường như đã từng nghe tới chuyện này. Đây là một bộ phim có chi phí đầu tư cực kỳ lớn, cuốn tiểu thuyết gốc của bộ phim này đã có sẵn một lượng hâm mộ khổng lồ, mà Chase, nhân vật chính của tác phẩm ban đầu lại bất ngờ đóng vai kẻ phản diện, là một kẻ thù không đội trời chung với nhân vật chính.
“Trong trường hợp này chúng ta cần phải chú ý nhiều hơn về vấn đề bảo mật…”
Mọi người đều đồng ý với những lời Seth vừa lẩm bẩm. Không giống như ở bên trong biệt thự tiện ích khi được bố trí rất nhiều các camera, nếu bọn họ ra ngoài sẽ phải chú ý che chắn tất cả mọi tình huống cần thiết.
Về vấn đề lớn nhất chính là nằm ở Chase Miller. Mấy thành viên trong đội đều cảm thấy vô cùng mệt mỏi khi nhìn thấy mấy điều điên rồ mà anh ta làm ra.
“Ngay cả khi nó không xảy ra, thì chuyện này nhất định cũng sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người nếu nó xảy ra vào lần tới.”
Mark nói với vẻ vô cùng đau đầu.
“Thủ phạm được cho là thuộc một nhóm tôn giáo thù địch với Siêu Alpha, nhưng Keith Pittman lại là một kẻ khủng bố.”
“P. Ông chủ giới giải trí ấy hả?”
Pittman là chủ tịch công ty sản xuất bộ phim mà Chase sắp thực hiện, anh ta cũng là một siêu Alpha. Chính anh ta cũng là người đã chọn Chase vào vai phản diện, nếu đúng theo thỏa thuận thì cậu ta lẽ ra phải lựa chọn vào vai anh hùng chính. Mark nghe thấy câu hỏi cũng gật đầu tỏ vẻ đồng tình.
“Bọn họ nói rằng việc cảnh báo này không hoàn toàn là vô nghĩa. Vài lần trước cũng đã từng có trường hợp người hâm mộ đột nhập vào đài phát thanh để gây ra bạo loạn.”
“… Chúng ta có cần viết một đoạn di chúc để lại không?”
Nghe mấy lời không tự tin mà Isaac nói ra, Henry liền tức giận phản bác.
“Cậu muốn làm một con rùa ấy hả, đồ ngốc.”
Josh ngồi bên cạnh không nói gì nhưng thật sự không muốn an ủi Isaac chút nào sau khi nghe mấy lời đó. Seth quay đầu nhìn lại giả vờ như không nghe thấy. Mark chỉ có thể mệt mỏi thở dài một tiếng.
“Đầu tiên trong quá trình làm việc, chúng ta phải xác định được nhóm bảo vệ có mặt sẵn trong chương trình và xác định được khu vực xung quanh của nơi đó, cuối cùng là sắp xếp lộ trình cho những người còn lại…”
“Tôi sẽ đảm nhiệm vai trò quan sát xung quanh.”
Josh là người đầu tiên xung phong tham gia nhiệm vụ. Mark gật đầu rồi chia Josh và Isaac vào cùng một đội trinh sát, đồng thời giao cho Seth và Henry vào đội vệ sĩ riêng của Chase.
“Mark, anh đang đùa tôi đấy hả?” Henry nhanh chóng lên tiếng phản đối nhưng không ai đáp lại chuyện này. Đó là việc ai cũng phải làm, vậy nhưng bọn họ hoàn toàn không muốn ở trong vị trí này. Cuối cùng Henry không còn cách nào khác chỉ có thể chấp nhận thực hiện nhiệm vụ với một vẻ mặt tức giận không vui.
Còn tiếp….