Chương 10
- Trang chủ
- [NOVEL ZHIHU] Đối Thủ Của Tôi, Người Tôi Thích
- Chương 10 - Tốt nghiệp rồi, nhưng chuyện chúng tôi chưa dừng lại
Hôm chúng tôi tốt nghiệp, trời không mưa, cũng không nắng – chỉ có gió nhẹ và bầu trời xanh dịu đến lạ.
Tôi chưa từng nghĩ thời gian lại trôi nhanh như thế.
Từ lúc còn tranh nhau từng điểm số, đến ngày ngồi cạnh nhau học thuộc từng công thức. Từ những mẩu giấy viết vội trong giờ kiểm tra, đến khi cùng nhau nộp hồ sơ đại học.
Giờ, tất cả đã qua. Chúng tôi đứng giữa sân trường, áo sơ mi trắng được bạn bè ký tên chi chít như vải vóc thời chiến, đầu tóc rối tung vì mũ tốt nghiệp và cái ôm chụp ảnh liên tục.
Tạ Duy đứng cạnh tôi. Cậu ấy không nói gì. Chỉ thỉnh thoảng quay sang, cười với tôi một cái.
Mà chỉ một cái đó thôi… cũng đủ khiến tôi không dám quay đi nơi khác.
Lễ bế giảng kết thúc, bạn bè lần lượt chia tay. Có đứa ôm nhau khóc, có đứa cười như thể ngày mai vẫn còn đến lớp. Riêng tôi, khi nhìn cậu – tôi không khóc, cũng chẳng cười.
Tôi chỉ im lặng.
Tạ Duy chủ động nắm tay tôi, như cách cậu vẫn hay làm mỗi lần tôi căng thẳng trước kỳ thi.
“Chúng ta đậu rồi, đúng không?”
Tôi gật đầu. Cả hai cùng đậu. Cùng trường. Cùng khoa. Giống như một lời hứa nhỏ đã được thực hiện.
“Vậy là…” – cậu cười nhẹ – “…cuộc chiến giữa hai học bá chính thức kết thúc?”
Tôi bật cười.
“Không. Chỉ là… chuyển sang giai đoạn mới.”
“Giai đoạn gì?”
Tôi siết tay cậu chặt hơn.
“Giai đoạn không cần chứng minh gì cả. Chỉ cần ở bên nhau.”
Hôm đó, tôi và Tạ Duy không nói thêm nhiều. Chúng tôi cùng bước qua cổng trường một lần cuối – nơi từng là chiến trường nhỏ của hai đứa, giờ đã trở thành chốn lưu giữ thanh xuân đẹp nhất đời.
Tôi không biết tương lai sẽ ra sao. Nhưng tôi biết chắc một điều:
Tôi đã từng thích một người.
Từng học cạnh người đó.
Từng ganh đua, từng rung động, từng giận dỗi, từng nắm tay và từng ước hẹn.
Và người đó — đến tận ngày tốt nghiệp — vẫn đang bước cạnh tôi, như thể chưa từng có điều gì ngăn cách.