Chương 6
CHƯƠNG 6
Người đàn ông với đôi mắt xám bình thản nheo lại.
Zero Nine thấy anh thật đáng ghét.
Ghét đến mức cảm giác như mình sắp phát điên.
“…Anh đúng là chẳng biết nhìn người.”
Hexion thì thầm, giọng nhẹ như gió thoảng:
“Esper của tôi. So với cậu, nơi này chẳng có gì bất thường cả.”
Lời nói ngọt ngào, nhưng ẩn ý lại rõ ràng như một cú tát. Khiêu khích. Và Hexion, như thường lệ, vẫn chọn cách đáp trả bằng một lời khiêu khích khác. Còn tôi—lại là kẻ duy nhất thấy hoang mang vì mấy màn tung hứng khó hiểu giữa hai người.
Zero Nine bật cười khẽ, ánh mắt tối lại:
“Anh cư xử cứ như thể hiểu tôi lắm vậy.”
Cậu bất ngờ kéo Hexion lại, đẩy mạnh vào tường. Một tay cậu chắn ngang, khóa chặt khoảng trống giữa lưng người kia và bức tường lạnh phía sau. Tiếng thịch vang lên khẽ, không đau, nhưng đủ để Hexion khựng lại trong giây lát. Và rồi trong đầu anh chỉ còn một ý nghĩ thoáng qua:
Nơi này không hợp cho lần đầu… nhưng sẽ rất thú vị đây.
Zero Nine cười rộng hơn, bàn tay siết mạnh nơi eo và mông Hexion, lực đạo không hề nhẹ. Những đường gân nổi trên mu bàn tay căng ra rõ rệt. Nụ cười kia dần mất đi vẻ vui vẻ thường ngày, thay vào đó là một thứ gì đó đen tối hơn, sâu hơn, gần như biến thành ham muốn không che giấu.
“Tôi hỏi lại lần nữa. Anh không thích sao?”
“Cậu hỏi thế là vì thật sự không biết à?”
Hexion vẫn cười – một nụ cười nhạt và lệch, nhưng lời lẽ lại như đang mỉa mai. Cảm xúc và lời nói không khớp với nhau. Một sự rối rắm mơ hồ, và chính anh cũng nhận ra điều đó.
‘…Tên này hoàn toàn bị bẻ cong rồi. Rắc rối đây.’
Zero Nine không nói thêm lời nào. Anh cúi xuống, cắn vào môi Hexion. Cơn đau lan nhanh từ môi dưới, rồi vị máu đọng lại trên lưỡi anh ta. Không dịu dàng. Không vội vàng. Chiếc lưỡi thô bạo của cậu xộc thẳng vào khoang miệng, quấn lấy – và Hexion không hề tránh né.
Máu và nước bọt hòa lẫn, hôn môi rồi chuyển thành mút sâu, liếm nuốt, như thể muốn kéo đối phương vào tận bên trong. Zero Nine mút lấy lưỡi Hexion, cắn nhẹ bằng chiếc răng nanh sắc bén, từng cơn tê buốt dồn lên thái dương. Chậc. Chậc. Cậu nghiêng đầu, nhổ ra bãi nước bọt lẫn máu. Còn Hexion, chẳng còn cách nào khác ngoài việc nuốt trọn thứ đang đầy ứ trong miệng mình và tiếp tục mút ngược lại lưỡi Zero Nine.
Học nhanh thật. Mà còn… giỏi đến đáng ngờ.
Hơi thở hỗn loạn. Không phải là nụ hôn đầu, nhưng vẫn khiến Hexion khẽ thở dốc. Một dòng nước bọt chưa kịp nuốt rớt xuống cằm. Anh ngẩng mặt, nhìn thẳng vào đôi mắt xếch ấy—ánh nhìn quyến rũ mà chẳng khác gì cạm bẫy.
‘…Thô tục đến mức hoàn hảo. Cậu ta học từ đâu vậy? Một guide trước tôi sao?’
Ý nghĩ ấy khiến lòng anh trỗi lên một cảm xúc lạ lẫm – không phải ghen, chỉ đơn giản là… khó chịu.
Zero Nine tiếp tục cắn, mút, nhai khẽ môi anh. Nhịp thở gấp gáp, dồn dập. Mỗi khi họ hít vào, môi lại chạm môi, như muốn ngăn cả luồng không khí lẫn tiếng nói. Hơi thở nóng rực quyện vào nhau, hòa tan mọi lý trí.
Và rồi—một cú cắn mạnh. Zero Nine buông ra.
Hexion lùi lại một chút, môi dưới rướm máu, ánh nhìn khẽ tối đi. Rồi anh bật cười, nhếch mép, nửa mỉa mai nửa…thích thú.
Nhóm dịch Bunz Zm
Trans: Tỏi
Edit: Lynx