Chương 4
- Home
- Chàng Trai Nhà Đối Diện Có Gì Đó Rất Phiền
- Chương 4 - Cái ôm bất ngờ và bài test trái tim
Sáng hôm sau, tôi thức dậy trong tình trạng tê liệt hoàn toàn nửa người.
Không phải do bệnh, mà là vì Trình Kha — hắn ngủ gác chân lên người tôi, đầu dụi vào cổ tôi như chó con, và tay thì ôm chặt tôi như ôm… cột điện.
Tôi mất ba phút để hiểu tại sao lại như vậy, thêm hai phút để giãy ra — và thêm năm phút nữa để đứng nhìn hắn cười khùng khục trong chăn.
“Cậu ôm tớ trước đấy chứ~” – hắn nói tỉnh bơ, mắt nhắm mắt mở.
“Trình Kha, tớ thề, nếu cậu còn nói câu đó lần nữa, tớ sẽ livestream cảnh cậu đắp mặt nạ dưa leo tối qua.” – tôi lườm hắn.
Hắn cười to, rồi ngồi dậy, quấn chăn như samurai thất nghiệp.
“Thật ra tớ đang thử nghiệm một bài test.”
“Test gì?”
“Test trái tim cậu.” – hắn chống cằm nhìn tôi, nửa đùa nửa thật.
“…”
Tôi không trả lời.
Tim tôi đập như thể uống ba ly cà phê đen không đường liên tục.
Từ khi nào mà ánh mắt hắn lại khiến tôi khó thở như vậy?
Buổi trưa, tôi đi làm với tâm trạng lẫn lộn.
Ngồi trong thang máy, tôi mở điện thoại nhắn một tin cho hắn:
“Tối nhớ rửa chén. Và đừng ngủ trong phòng tớ nữa.”
Tin nhắn báo “Đã xem”.
Năm giây sau, một bức ảnh được gửi lại: ảnh tôi đang ngủ, tay vòng qua người hắn, mặt dụi vào vai hắn — kèm caption:
“Bảo ai đừng ngủ trong phòng ai cơ?”
Tôi chết lặng.
Thề có trời, tôi không biết ai mới là người đang test ai nữa.