Chương 8
Chương 8
“Cho đến hiện tại thì mọi thứ vẫn chưa khác biệt nhiều so với trước kia.”
Tất nhiên, việc người bạn cùng phòng của cậu thay đổi và việc Kanna được chấp nhận là điều khác biệt, nhưng những người từng ở cùng phòng với cậu trước đây vốn chẳng để lại ấn tượng gì sâu sắc, mà sự góp mặt của chỉ riêng Kanna thì cũng không ảnh hưởng đến cục diện chung, nên chẳng sao cả.
Mọi sự việc diễn ra trong Đội Kỵ sĩ Năng lực vẫn cứ tuần tự như những gì cậu từng biết.
Chỉ có vài chuyện nhỏ, như cặp song sinh tóc xanh cãi nhau với mấy kỵ sĩ đi ngang, hoặc ai đó gây ra một vụ nổ năng lực trong lúc huấn luyện, khiến doanh trại náo loạn một chốc.
“Và sắp tới, chỗ ở của bọn mình cũng sẽ thay đổi.”
Các cậu sẽ chuyển từ ký túc xá tạm thời của Kỵ sĩ Đế quốc sang toà nhà mới vừa hoàn thành – nơi ở chính thức dành cho các thành viên Đội Kỵ sĩ Năng lực. Nơi ấy từng là mái nhà thực sự của cậu, rất lâu trước khi cậu bị bắt.
Dù sau này được Hoàng đế ban cho không ít biệt thự, cậu chưa bao giờ thấy mình thật sự thuộc về nơi nào khác.
Nơi cậu gọi là nhà, luôn là căn phòng nhỏ ở góc trên cùng của khu ký túc xá dành cho Đội Kỵ sĩ Năng lực.
Nhưng lần này, cậu sẽ không được thăng chức, nên có lẽ sẽ chẳng bao giờ được ở lại căn phòng đó.
Cậu khẽ thở dài, lòng chợt dâng lên chút hoài niệm về một nơi thậm chí còn chưa được xây xong.
“Cậu không phải mệt rồi đấy chứ, Yuder?”
Gakane, người luôn luyện tập bên cạnh cậu, đột nhiên lên tiếng. Cậu ta đã sớm trở thành một gương mặt nổi bật trong Đội, nhờ ngoại hình điển trai và tính cách thân thiện, nhưng cậu ấy chưa bao giờ rời khỏi cậu.
Dù cậu có trả lời hay không, cậu ấy vẫn chủ động trò chuyện. Cách đối xử ấy vừa lạ lẫm vừa đáng quý.
Thật ra, nếu phải kể đến thay đổi lớn nhất từ khi cậu quay lại, thì chính là mối quan hệ với Gakane.
Trong ký ức cũ, Gakane Volunbalt đã qua đời vì một tai nạn trong nhiệm vụ chỉ một năm sau đó. Một việc cậu từng nghĩ là chẳng đáng bận tâm, nay lại đôi lúc khiến cậu trằn trọc.
Cậu sẽ cứu tất cả những người có năng lực, kể cả Gakane Volunbalt… nhưng liệu cậu có thể làm được không?
Cho đến hiện tại, cậu vẫn chưa đủ sức xoay chuyển số mệnh của ai cả. Những điều chưa xảy ra thì chẳng ai biết kết quả sẽ ra sao.
“Tôi ổn.”
Cậu dẹp bỏ suy nghĩ trong đầu, đứng thẳng người.
“Phải vậy chứ. Đó mới đúng là cậu.”
Là tôi sao? Dù tôi có từng cư xử như vậy, thì trong quá khứ cũng chẳng ai chịu nhìn thẳng vào mắt tôi. Nhưng Gakane trước mặt lại nhìn cậu với ánh mắt chân thành, vô cùng kỳ lạ.
Một tháng trôi qua, các thành viên Đội Kỵ sĩ Năng lực chuyển đến nơi ở mới, nằm sát ngay khu vực doanh trại của Kỵ sĩ Đế quốc.
Toà nhà được thiết kế riêng cho việc huấn luyện, khiến đám kỵ sĩ tức tối. Họ luôn coi thường những người thức tỉnh như các cậu, nên càng thấy nhục nhã khi ký túc xá của những người Thức tỉnh còn tốt hơn của họ.
Bạn cùng phòng của cậu không thay đổi, nhưng căn phòng mới thì rộng rãi hơn hẳn. Khi nằm nghỉ trên giường riêng, hai bên còn chẳng thấy mặt nhau.
Cứ thế, như trong ký ức, việc huấn luyện vẫn khắc nghiệt và thay đổi liên tục. Không ai bị loại, nhưng vẫn có vài người bị thương.
Điều bất ngờ nhất là: Kishiar – người chỉ huy – cũng tham gia huấn luyện. Các thành viên đều rất ngạc nhiên, nhưng tôi thì không. Trước kia cũng vậy thôi.
“Một người đứng đầu mà đích thân giám sát nội dung huấn luyện thì đâu phải chuyện tầm thường.”
Dù Kishiar luôn biến mất sau giờ tập và chẳng hề thân thiết với ai, chỉ riêng việc ngài ấy huấn luyện cùng đã khiến nhiều người được khích lệ.
Sau ba tháng như thế, Kishiar cuối cùng cũng triệu tập toàn bộ thành viên lại.
Cậu và các thành viên khác đứng trước ngài ấy, vừa giống lại vừa khác so với lần gặp đầu tiên. Sự thay đổi rõ rệt nhất là đồng phục màu đen được phát chính thức.
Cả ba trăm người mặc đồng phục giống hệt nhau – thiết kế đơn giản như bản trắng của Kishiar – khiến bầu không khí trở nên nghiêm trang lạ thường.
“Trước hết, ta xin cảm ơn mọi người đã nghiêm túc vượt qua quá trình huấn luyện không theo hệ thống suốt thời gian qua.”
Kishiar mở đầu bằng lời cảm ơn ngắn gọn, rồi đi thẳng vào vấn đề chính.
“Trong ba tháng qua, ta đã theo dõi giới hạn của từng người. Mục đích là để thiết lập và hoàn chỉnh cơ cấu cho Đội Kỵ sĩ Năng lực. Và đến nay, mọi thứ đã hoàn tất. Dựa vào kinh nghiệm đã có, các cậu sẽ cần đưa ra một lựa chọn.”
“Lựa chọn ạ?”
Hinn – chị cả trong cặp song sinh tóc xanh – hỏi. Nếu có kỵ sĩ ở đây, hẳn họ sẽ lườm cô ấy vì dám ngắt lời của một công tước. Nhưng ở đây chỉ có Kishiar và thành viên Đội Kỵ sĩ Năng lực. Ngài ấy còn mỉm cười, không tỏ vẻ khó chịu.
“Đúng vậy. Mỗi người sẽ chọn một trong ba đơn vị. Đó là: Đơn vị Chiến Đấu, Đơn vị Thuật Sư, và Đơn vị Hỗ Trợ.”
Cậu lặng lẽ nghe lại lời giải thích mà mình từng biết rõ.
Kishiar đã chia Đội Kỵ sĩ Năng lực thành ba đơn vị nhỏ hơn: Chiến Đấu – nơi tập hợp những người mạnh về thể chất; Thuật Sư – nơi tập hợp những người sở hữu năng lực tương tự ma thuật như tôi; và Hỗ Trợ – nơi tập hợp những người không thuộc hai nhóm trên.
“Ta không yêu cầu các cậu chọn ngay bây giờ. Hãy suy nghĩ kỹ và báo lại cho ta trong vòng một tuần.”
Kishiar sống một mình trên tầng cao nhất của ký túc xá. Sau khi dặn dò, ngài ấy rời đi.
“Yuder, cậu định chọn đơn vị nào? Chắc chắn là Thuật Sư chứ?”
Trên đường về phòng, Gakane hỏi cậu.
“Còn cậu thì sao?”
Tôi không trả lời ngay mà hỏi ngược lại. May mắn thay, Gakane chẳng để ý và đáp luôn.
“Tôi sẽ chọn Đơn vị Chiến Đấu. Ban đầu tôi cũng nghĩ đến Thuật Sư, nhưng sau ba tháng huấn luyện, tôi cảm thấy năng lực của mình có thể còn tiến xa hơn nữa. Nếu thế, Chiến Đấu mới là nơi phù hợp.”
Cậu nhìn Gakane, hơi bất ngờ. Mới ba tháng thôi mà cậu ấy đã có cảm nhận rõ ràng về tiềm năng phát triển năng lực sao? Đó là một tốc độ trưởng thành đáng kinh ngạc.
Đặc biệt là trong thời điểm giới nghiên cứu còn chưa công bố rằng năng lực có thể được rèn luyện để tiến hoá.
Dù Gakane chết sớm và chẳng kịp khám phá ra điều đó, nhưng có lẽ cậu ấy giỏi hơn cậu từng nghĩ.
Vậy còn cậu thì sao?
Cậu lặng thinh. Trong ba tháng vừa qua, Cậu đã dần tin chắc rằng đây không phải giấc mơ. Rằng nếu cậu cố gắng, cậu thật sự có thể thay đổi tương lai.
Trước đây, cậu đã chọn Đơn vị Thuật Sư mà không do dự, và nhanh chóng trở thành Phó chỉ huy đại diện. Nhưng đi lại con đường cũ thì có ích gì? Cậu muốn tránh lặp lại kết cục đã định sẵn.
Nếu vậy, cậu chỉ còn một lựa chọn – Đơn vị Chiến Đấu.
Chiến Đấu… cậu nhẩm đi nhẩm lại cái tên ấy trong đầu.
Tuy khả năng mạnh nhất của cậu là điều khiển toàn bộ nguyên tố tự nhiên, nhưng cậu cũng có thể sử dụng vũ khí rất thành thạo, nên không sợ bị bỏ lại trong đơn vị chuyên thể chất.
Dĩ nhiên, cậu có thể sẽ không được làm Phó chỉ huy nữa – nhưng điều đó lại càng tốt.
Với lại… nếu cậu vào Đơn vị Chiến Đấu, cậu sẽ được gặp Kishiar La Orr thường xuyên hơn.
Cậu lại nghĩ về năng lực của Kishiar – thứ mà chưa ai biết đến. Nó hoàn toàn phù hợp với đơn vị ấy.
Ngài ấy có thể kiểm soát tốc độ và sức mạnh một cách tự do, khả năng kiểm soát cơ thể lẫn phòng thủ thuộc tính đều vượt trội.
Điểm đặc biệt nhất là: kiểm soát thể chất.
Trước kia, khi còn ở đơn vị Thuật Sư, cậu hầu như không gặp Kishiar vì quá bận lo cho cấp dưới. Dù sau này cũng thường xuyên tiếp xúc, nhưng không phải kiểu cậu muốn.
Nếu vào đơn vị Chiến Đấu, chuyện sẽ khác. Kishiar thường trực tiếp hướng dẫn và giám sát những người thuộc đơn vị này.
Dù cậu có không muốn thừa nhận thì vẫn phải công nhận: Kishiar là một người lãnh đạo xuất sắc. Khi quay ngược thời gian, cậu lại càng hiểu rõ điều đó.
Ngài ấy không thành lập đội này chỉ vì hứng khởi nhất thời. Rất nhiều quyết định của ngài đã ăn khớp với tương lai.
Nhưng tại sao?
Tại sao khi ấy Kishiar La Orr lại giao vị trí chỉ huy cho cậu?
Và lại còn giao mà không chút do dự, như thể đã lên kế hoạch từ đầu.
…
Cậu quyết định, mình nhất định phải vào Đơn vị Chiến Đấu để tìm ra câu trả lời.
Hầu hết các thành viên đã chọn được đơn vị trong vòng ba ngày.
Những người ban đầu còn mơ hồ thì sau ba tháng rèn luyện đã hiểu rõ khả năng bản thân.
Ai có thể chất vượt trội sẽ vào Đơn vị Chiến Đấu, ai sở hữu năng lực gần giống ma thuật thì vào Đơn vị Thuật Sư. Ai không thuộc hai nhóm ấy thì vào Đơn vị Hỗ Trợ – nhưng trong tổng số 330 người, số đó chưa tới mười.
“Yuder! Yuder! Đợi tôi chút!”
Kanna – người đang gọi cậu – chính là một trong số mười người đó.
Nhóm dịch Bunz Zm
Trans: Tỏi
Edit: DjtBachLuc=)))